TRANG THƠ




KHÚC THỜI GIAN 

  • Phạm Quý

Vẫn lặng lẽ
Giữa giòng đời êm ả!
Vẫn âm thầm. 
Nhìn ngày tháng đi qua.
Bao thổn thức.
Vọng về bên ký ức?
Thời gian ơi.
Có ngừng lại bao giờ!?
Phạm Quý
Em thoáng đến ... Chợt đi ...
Chiều qua chưa em nhỉ??
Mắt môi nào!
Hương lửa có còn chăng?
Mây bảng lảng.
Bên chiều vàng ủy mỵ!
Tình trôi xa.
Để thương nhớ ngậm ngùi.
Đời là cả
Dặm đường xa mê mải!
Tình trong em,
Có ngút tận mây trời.
Sau hoá kiếp.
Xin làm thân tượng đá.
Lặng câm nhìn
Bao thoáng xót xa qua ...

(An Giang, 2014)





CHỢT NHỚ

Xin gởi về Thành Phố tôi yêu
 

Em ơi đừng nói lời quay quắt
Và em đừng nói chuyện chia xa
Xin em đừng để làn môi thắm
Một chút hửng hờ anh ghé thăm
Nụ hôn ngọt ngào bên khoảng lặng
Anh đã đắng lòng theo tháng năm
Bao nhiêu kỷ niệm giờ như đã
Anh cứ mơ về một bến xa

(An Giang mùa nước nổi, 7/11/2013)
___________________________________________________________________

CHIỀU DƯƠNG LỆ
Lê Sĩ Đài
  • Lê Sĩ Đài
Anh về nhớ lại ngày xưa
Tình trong giấc mộng như chưa bao giờ
Bây chừ tình đã hững hờ
Để ru cơn mộng một thời đi qua 
Bây chừ tình đã phôi pha
Đễ nghe giọt đắng đi qua cuộc đời





NGÀY VỀ THÔN TRÀ

  • Lê Sĩ Đài



Ngày tôi về
Bến sông xưa còn đó
Em đi rồi
Bỏ lại bến đò ngang
Đây thôn Trà
Hoàng hôn chiều tím nhạt
Đắng nỗi lòng
Trĩu nặng nhớ khôn khuây
Ngày xưa đó
Tôi và Em thầm trộm
Chỉ biết nhìn
Không dám hé bờ môi
Để chừ đây
Nắng xế chiều nỗi nhớ
Tôi và Em
Bốn bốn năm rồi nhỉ
Vì thời cuộc
Ngăn cách đứa mỗi nơi
Anh đã đi
Và đã đi biền biệt
Ngày trở lại
Em theo chồng xứ khác
Bến đò chiều
Đưa tôi về kỷ niệm
Em sang sông
Ngày ấy đã lâu rồi.


(Tháng 6-2013)
_________________________________________________________________________


ANH ĐI
  • Cao Hữu Duyến


Anh vẫy tay chào quê hương
chào những thân thương có được
Giá như anh có một lời ước
Làm lại từ đầu
Anh sẽ chỉ nói được gần nhau
Cuối cùng
Cuộc đời có gì đâu
Anh về
đứng bên nguồn suối hạnh phúc
Suối chụm đầu dắt nhau ra biển
Anh một mình
mây trôi dạt tầng không
Có nhiều khi trời nổi cơn giông
Anh nguyện cầu cơn mưa đổ xuống
Suối đầy tràn
Suối làm đẹp những dòng sông
Có đâu như anh
Một mình bên biển vắng
_____________________________________________________________________


ĐỪNG VỘI ĐI ĐÂU
  • Thái Đào


Có những nỗi buồn mưng mầm trái độc
Tôi mang chiều đi suốt tịch liêu
Vãng bóng hồn xưa, ơi thời trẻ dại
Em nhạt nhòa về
Sương ảnh cơn mưa.

Mưa ướt tóc nhau
đường về xa ngái.
Mưa nặng lòng kẻ đợi người trông
Đừng vội đi đâu
Chớ vội qua cầu
Tiệc phù sinh em vừa nâng chén.

Ngày quăng quật cơn đau khát vọng
Tay run dài ôm không chặt tương lai
bóng ngã đồi đông
bóng xế tây đoài
Tôi tìm em ... phố phường lạc nẻo.

Tôi tìm em
Mắt sâu tối thẩm
Bài ca từ hát vọng mai sau
đã thảm thiết trong ngày đọng bóng
con chim lạc bầy
nhớ bạn kêu thương.

Đừng vội đi đâu
chớ vội theo ai
những nụ hồng có nhiều gai độc
cào xước tim nhau
cào nát đời nhau.

Mưa ướt mắt em
một trời hoang dại
một trời bơ vơ lạnh lối đường về
Tiệc phù sinh dẫu đau phát khóc
Đừng vội đi đâu
Chớ vội về trời ...

Dẫu quăng quật xẻ bờ tóc rối
Em hãy còn mở hội trần gian.

__________________________________________________________________



CƯỜI VANG ĐÊM SÔNG

  • Nhân Thế

Xuống sông uống rượu với thuyền
Tìm trăng năm cũ, tìm duyên cuối mùa
Hỏi sông, sông chạnh đôi bờ
Hỏi em? thì đã bây giờ của ai
Ừ thôi, uống cạn chén này
Nâng ly cạn tiếp cho đầy… chia phôi
Ai đi nở thắm duyên cười
Ta về đập vỡ bóng người trong gương
Đêm nay nát mấy hồ trường
Men nồng ngấm lửa khói hương cháy bùng
Cạn ly, quẳng chén xuống sông
Cười vang một trận cuồng rông… ngất trời

____________________________________________________________



NHỚ TRƯỜNG
  • Trần Thế Nhân

Tôi trở về sân trường xưa xanh lá,
Xanh một màu thầm nhớ buổi ra đi,
Những ánh mắt em thơ ngời lấp lánh,
Trăm môi cười nở trắng nắng mùa thu.
Tôi ra đi mang bao nhiêu nỗi nhớ.
Nhớ sân trường rợp bóng nắng hè xưa,

Nhớ đồng nghiệp ngày ngày lên lớp,
Nhớ học trò lóng lánh ánh mắt thơ,
Nhớ cội nhãn sân trường sần sùi mưa nắng,
Mấy chục năm trời ủ bóng trầm tư,
Cảm ơn trường, cảm ơn em, cảm ơn những chồi xanh,
Như lộc non giữa đời cho tôi nhựa sống,
Và giàu thêm ký ức một hành trang.
Câu chuyện đời như nước chảy dòng sông.
Khi phẳng lặng, lúc cuồng phong, giông bão.
Giữa đời thường có bao nhiêu giá ảo.
Tôi còn em, rất thực một tình yêu.                     
___________________________________________________________________


VỀ CHỐN CŨ
  • Trương Nguyễn


Xa khuất nhiều năm về chốn cũ
Trường xưa nay đã khác đi nhiều
Lang thang đây đó thân du tử
Người ấy giờ phai những nét yêu

Bốn mươi năm lẻ ta đi biệt
Đất khách bôn ba kiếp sống hờ
Áo trắng ngày xưa phai nhạt hết
Nay về tìm lại thuở nguyên sơ

Ngồi uống café bên góc phố
Im nghe đất đá lạnh buồn tênh
Xương thịt anh em vào sách vở
Giã từ cái kiếp sống lênh đênh

Còn gì để nhớ và mơ ước
Đợi mãi người yêu trước cổng trường
Nhớ thương ngày cũ theo dòng nước
Len lén nhìn theo cuối góc đường

Buồn bã ngó sang bên bến vắng
Lạnh hồn mà ngỡ bóng ai xưa
Có lẽ giấc mơ thời áo trắng
Nỗi đau thầm lặng xót xa vừa

Bóng xế một mình nâng cốc rượu
Qua rồi va đập những buồn vui
Cây mai rũ lá đầy trong chậu
Nghe mặn bờ môi những ngậm ngùi.
___________________________________________________


XUÂN CẢM TÁC
  • Trùng Dương Cao Xuân Yến
                              Tặng Tâm An Nguyễn Bảo

Đào mai hé nụ tiễn đồ ông già
Thấm thoắt xuân rồi, xuân lại qua.
Không pháo, thôi đành quên nếp cũ
Còn mai, vẫn mãi thắm duyên xa.
Tưng bừng cảnh vật mây vờn nắng
Rực rỡ vườn xuân bướm ghẹo hoa.
Mặc kẻ tri âm vui viễn xứ,
Không buồn, trà ẩm một mình ta.
                                           
Chớm xuân Quý Tỵ (2013)



AN LẠC
  • Đỗ Tư Nhơn

Vần thơ CẢM TÁC giọng chưa già,
Tóc trắng bao mùa mưa gió qua,
Trường cũ một thời lưu luyến mãi,
Quê xưa ngàn dặm vấn vương xa.
Xuân về lộc biếc dâng nguồn hứng,
Tết đến mai vàng đắm sắc hoa.
Thơm ngát trầm hương đêm trừ tịch,
Vô cầu, an lạc giữa lòng ta.
            
Thị xã Quảng Trị, Quý Đông, Nhâm Thìn



TẾT NAY
  • Văn Kế Thế

Tìm đâu hình ảnh cụ đồ già
Bên phố rộn ràng lắm kẻ qua
Giấy đỏ nhạt nhòa tàn mộng cũ
Mực tàu khô cạn đọng tình xa
Áo dài đã xếp vào ngăn tủ
Khăn đóng đành treo gởi giá hoa
Hương ấy chỉ còn là gió thoảng
Xuân về trong nổi nhớ riêng ta



MỘT THOÁNG THẦY TRÒ
  • Lê Văn Hạt (Nk62-65)

Thầy cô cùng đám học sinh già
Tâm tưởng xuân nào, thoáng hiện qua
Bục giảng vẫn vang từng giáo án
Làng quê đang khổ ở vùng xa
Sân trường bụi cát bay theo gió
Phòng lớp thầy trò trao nhánh hoa
Chốn cũ Nguyễn Hoàng mong tái lập
Tình thầy, nghĩa bạn ấm lòng ta.



XUÂN CẢM TÁC
  • Lê Ngọc Phái

Tình thơ cô trẻ mãi không già
Xuân đến bao lần, mộng chẳng qua
Pháo đỏ tàn phai theo bóng cũ
Mai vàng chớm nở nhớ người xa
Thân dù dầu dãi cùng mưa nắng
Tâm vẫn chan hòa với cỏ hoa
Sư đệ Nguyễn Hoàng từ xứ xứ
Tết về thương lắm mái trường ta!



XUÂN CẢM TÁC
  • Lê Ngọc Kha (Boston)

Vẫn luôn nhung nhớ cội mai già
Ba chín năm dài…thấm thoắt qua
Đầu bạc luyến lưu ân nghĩa cũ
Dạ sầu vương vấn nợ tình xa
Nghiêng mình đón gió mưa cùng nắng
Ngẩng mặt nhìn trời bướm với hoa
Xuân đến trông về nơi bản xứ
Nào ai hiểu thấu nỗi lòng ta.



CHUYỆN CŨ ÔNG ĐỒ
  • Trần Văn Phỉ (Florida, USA)

Hôm qua mơ thấy ông đồ già
Chen chân phố thị lắm người qua
Mực bạc, bút vàng cho vào túi
Áo điều, khăn đóng quảy đường xa
Phố xưa, còn vọng lời khen cũ
Xuân mới, đâu rồi nét bút hoa
Thư họa đời nay, ai sánh kịp
Chuyện cũ ông đồ mãi trong ta.


      
HẠNH PHÚC XUÂN
  • Tâm An Nguyễn Bảo
                                   Kính cám ơn cô Yến tặng thơ,
                                   Xin họa đáp đồng kính tặng Ái hữu Nguyễn Hoàng
                      
Thi nhân quên tuổi, bút quên già
Tóc trắng đùa mây gió lướt qua
Đất khách câu thơ vừa xướng xuất
Quê nhà tin nhắn đã bay xa.
Tri ân, cảm tác Xuân tình nghĩa ,
Đáp tạ, hoài mong Tết gấm hoa.
Khánh chúc AN KHANG và HẠNH PHÚC,
Đong đầy ÁI HỮU NGUYỄN HOÀNG ta.

Thanh Đa, Xuân Quý Tỵ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét